SỰ THẬT KHI DU HỌC PHẦN LAN: KHÔNG PHẢI MỘT CUỘC VUI

Du học không phải là một cuộc vui. Du học là một sự đầu tư chiến lược để thay đổi chính tương lai cuộc đời mình. Khi mới sang một đất nước xa lạ, dù có sự chuẩn bị kỹ càng tới đâu bạn cũng sẽ phải đối mặt với những khó khăn không lường trước. Du học Edulinks hiểu bạn luôn cần những chia sẻ chân thật nhất để có sự chuẩn bị tốt nhất. Hôm nay, ad xin chia sẻ lá thư của một bạn du học sinh Phần Lan của Edulinks viết cho mẹ. Ad sợ không thể chuyển tải hết được cảm xúc, tình cảm của bạn nhưng cũng xin phép tác giả cũng như độc giả, tạm dịch để tiện cho quý phụ huynh có thể tham khảo:
Nguyên văn bức thư của bạn bằng tiếng Anh:

“Dear mommy,

It has been half a year since I moved to Finland. The first month, to my best recall, was full of obstacles, sorrow and pain, which was indeed a nightmare to a dude like me. But now, I am writing this letter to you, in peace, and in Finnish language (because it’s my homework from my Finnish teacher so I have no choice :))) )
Mom, you must “wow” with your son’s cooking skill at the time. I eventually know how not to turn rice into porridge, how not to get meat one side overburnt and one side “over”rare. I even “invent” many other “specialties” which I intend to file a patent (fry grapes or mango with chicken and mustard is a good example :))) ).
What may make you feel proud the most is I am now much more mature and stronger. I thought I couldn’t withstand the pain of my breakup and the shame of being stabbed in the back by a person I trusted wholeheartedly. I just yearned for a chance to escape, go back home right away and ignored the dream I had strived for. But miraculously, I managed to stand up firmly after being trampled on by iniquity, laughed at myself for being that weak, and kept walking alone under the heavy snow, darkness and coldness every single day. Sometimes, it reaches -20 degrees outside but minus several hundreds or thousands degrees inside my heart. I cannot do anything but keep walking, keep hoping, keep fighting just like a lone wolf. I have not given up yet, mom.
And speaking of Finland, it never disappoints me even a little with its rich culture, nice people and breathtaking landscapes. I’ve got many Finnish friends, they somehow like talking and listening to my stories about Vietnam, not as shy as I heard. Occasionally, I work in a small group of 4 on some projects, one from Japan, one from South Korea, one from China and your handsome boy from Vietnam, we call it a great Asian band in Fin 
Despite facing all these ups and downs, I have never been left alone by my besties both in Fin and VN when I need them. They showed me warmth and kindness to dispel the scary darkness, and more importantly, faith in life when I desperately lost it. So don’t you worry, mom?
I think I’ve got to stop here, otherwise I will find myself crazy translating this letter into Finnish )
Take care. I look forwards to seeing our family soon.
Your son,
Hai Nguyen.”
Nguyên văn bức thư của bạn bằng tiếng Phần Lan:
“Joensuu, Suomi, 20.02.2020
Rakas äiti,
On kulunut puoli vuotta siitä, kun muutin Suomeen. Ensimmäinen kuukausi parhaiteni muistamiseen oli täynnä esteitä, surua ja kipua, mikä oli todellakin painajainen minun kaltaiselle jätkälle. Mutta nyt kirjoitan sinulle tämän kirjeen rauhassa ja suomen kielellä (itse asiassa se on kotitehtäväni, jonka suomalainen opettajani on antanut, joten minulla ei ole valintaa.)
Äiti, sinun on “vau” pojasi keittotaidolla silloin. Tiedän lopulta, miten riisiä ei muuteta puuriksi, miten lihaa ei saada liikaa ja toinen puoli harvinaista. Olen jopa “keksinyt” monia muita “erikoisuuksia”, jotka aion hakea patentiksi (paista rypäleet tai mango kanan ja sinapin kanssa on hyvä esimerkki)
Mikä voi sinusta tuntea ylpeyttä eniten, olen nyt paljon kypsempi ja vahvempi. Ajattelin, että en pystyisi kestämään hajoamiseni kipua ja että puukottiin selkäni henkilö, johon en luotin eniten. Odotin vain mahdollisuutta paeta, mennä takaisin kotiin heti ja jätin unen, jonka olin pyrkinyt. Mutta taianomaisesti onnistuin nousemaan tiukasti seisomaan pahoinpitelyn jälkeen, nauroin itselleni siitä, että olen heikko, ja kävelin yksin raskaan lumen, pimeyden ja kirotun kylmyyden alla joka päivä. Joskus se saavuttaa -20 astetta ulkopuolella, mutta miinus useita satoja tai tuhansia asteita sydämeni sisällä. En voi tehdä mitään muuta kuin jatkaa kävelyä, jatkaa toivoa, jatkaa taistelua kuten yksinäinen susi. En ole vielä luopunut, äiti.
Ja Suomesta puhumattakaan, se ei koskaan petä minua edeskään sen rikkaasta kulttuurista, mukavista ihmisistä ja henkeäsalpaavista maisemista. Minulla on monia suomalaisia ystäviä, he jotenkin haluavat puhua ja kuunnella tarinoitasi Vietnamista, eivät niin ujo kuin olen kuullut. Toisinaan työskentelen pienessä 4-ryhmässä joidenkin projektien parissa, yksi Japanista, yksi Etelä-Koreasta, yksi Kiinasta ja komea poika Vietnamista, kutsumme sitä mahtavaksi aasialaiseksi yhtyeeksi Fin.
Kaikista näistä ylä- ja alamäistä huolimatta, en ole koskaan jättänyt yksin niin Fin- kuin VN-parhaitakin, kun tarvitsen niitä. Ne osoittavat minulle lämpöä ja ystävällisyyttä hälventää pelottavaa pimeyttä, mikä tärkeintä, usko elämään, kun hävisin sen epätoivoisesti. Joten älä huoli, äiti?
Luulen, että minun on lopetettava täällä, muuten minusta tulee hullu kääntämällä tämä kirje suomeksi.)
Pitää huolta. Odotan innolla tapaamistamme pian.
Poikasi,
Hai Nguyen.”
Bản tự dịch của ad:
” Mẹ thân yêu,
Đã nửa năm kể từ khi con qua đến Phần Lan. Tháng đầu tiên, theo hồi tưởng tốt nhất của con, chỉ đầy những trở ngại, khốn khổ và đau đớn, đó thực sự là một cơn ác mộng đối với một chàng trai như con. Nhưng ngay bây giờ, con đang viết lá thư này cho mẹ, trong sự bình yên và bằng tiếng Phần Lan (vì đây là bài tập về nhà của con do giáo viên người Phần Lan giao nên con không có lựa chọn nào :)))).
Mẹ ơi, bây giờ mẹ sẽ phải thốt lên “wow wow” với kỹ năng nấu ăn của con trai mẹ đấy. Cuối cùng con cũng biết làm thế nào để không biến cơm thành cháo, làm thế nào để không bị thịt một bên thì bị cháy và một bên thì lại chưa chín. Con thậm chí còn “phát minh” ra nhiều sản phẩm đặc biệt mà con dự định nộp xin cấp bằng sáng chế (rán nho hoặc xoài với thịt gà và mù tạt là một ví dụ điển hình :)))).
Điều có thể khiến mẹ cảm thấy tự hào nhất là bây giờ con đã trưởng thành và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Con đã nghĩ con không thể chịu đựng được nỗi đau của cuộc chia tay và sự xấu hổ khi bị đâm sau lưng bởi một người mà con tin tưởng hết lòng. Con chỉ khao khát có cơ hội trốn thoát, trở về nhà ngay và rời bỏ giấc mơ mà con đã phấn đấu bao lâu. Nhưng, thật kỳ diệu, con đã đứng vững sau khi bị giẫm đạp bởi sự độc ác, tự cười bản thân mình vì sự yếu đuối đó và cứ độc bước dưới tuyết nặng, bóng tối và lạnh lẽo mỗi ngày. Đôi khi, thời tiết bên ngoài lạnh tới -20 độ nhưng con cảm thấy như âm vài trăm hoặc hàng ngàn độ trong trái tim. Con không thể làm gì khác ngoài tiếp tục bước đi, tiếp tục hy vọng, tiếp tục chiến đấu như một con sói đơn độc. Con chưa bỏ cuộc đâu mẹ ạ.
Và nói về Phần Lan, đất nước này chưa bao giờ làm con thất vọng dù chỉ một chút với nền văn hóa phong phú, những con người tốt đẹp và phong cảnh ngoạn mục. Con đã có nhiều người bạn Phần Lan, mọi người thích nói và nghe những câu chuyện của con về Việt Nam, không ngại ngùng như con từng nghe nói về họ. Thỉnh thoảng, con làm việc trong một nhóm nhỏ gồm 4 người trong một số đồ án: một từ Nhật Bản, một từ Hàn Quốc, một từ Trung Quốc và chàng trai đẹp trai của mẹ từ Việt Nam, bọn con gọi nhóm mình là một ban nhạc châu Á tuyệt vời ở Phần Lan.
Mặc dù phải đối mặt với những thăng trầm đã qua, con chưa bao giờ bị bỏ rơi bởi những người bạn thân của mình cả ở Phần Lan và Việt Nam khi con cần. Họ cho con thấy sự ấm áp và lòng tốt để xua tan bóng tối đáng sợ, và quan trọng hơn là niềm tin vào cuộc sống khi con tuyệt vọng đánh mất nó. Mẹ đừng lo lắng nhé, được không mẹ?
Con  nghĩ rằng con phải dừng bút ở đây (nếu không con sẽ trở nên “không bình thường” khi dịch bức thư này sang tiếng Phần Lan).
Bảo trọng. Con mong sớm được gặp gia đình mình.
Con trai của mẹ,
Hải Nguyễn.”

Tự hào với hơn 17 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực tư vấn du học Phần Lan và là đại diện tuyển sinh chính thức của các trường, Edulinks tư vấn du học các nước hoàn toàn miễn phí. Quý phụ huynh và các bạn học sinh có thể liên hệ ngay với Edulinks hoặc gọi Hotline: 0913 452 361 (Ms Châu) – 0919 735 426 (Ms Chi) để được hỗ trợ tốt nhất.

 

Mọi thông tin chi tiết vui lòng liên hệ: 

CÔNG TY DU HỌC EDULINKS

HỒ CHÍ MINH

Văn phòng 1: 121Bis Nguyễn Văn Trỗi, Phường 12, Quận Phú Nhuận

Điện thoại: 1900 636 949 – Hotline: 0919 735 426

HÀ NỘI

Văn phòng 2: 06 Tây Hồ, Phường Quảng An, Quận Tây Hồ

Điện thoại:  (04) 3718 3654 – 083 8686 123

Văn phòng 3: 185 phố Chùa Láng, Quận Đống Đa

Điện thoại:  0983 608 295 – 0983 329 681

ĐỒNG NAI

Văn phòng 4: 29 KP 2, P. Hố Nai, Tp. Biên Hòa, Đồng Nai

Điện thoại: 091 941 1221

Email: info@edulinks.vn

Facebook: https://www.facebook.com/edulinks.vn/

Học viên nói về chúng tôi

NGUYỄN THÙY LINH

Học bổng 100% ngành IB

ĐH Aalto

NGUYỄN NGỌC MINH TRANG

Học bổng 100% ngành IB

ĐH Aalto

TRƯƠNG TRẦN HỒNG ÂN

Học bổng 50% Th.Sĩ ngành Industrial Management

ĐH VAASA 

ĐÀO PHAN LƯU

Học bổng 100% ngành HIT

ĐH Tampere

LÊ TRẦN HOÀNH

Học bổng 12,000E HP+7,000E SHP

ĐH Tampere

TRẦN THIỆN VINH

Học bổng 12,000E học phí

ĐH Tampere

Tại sao chọn Edulinks

Mang đến sự hài lòng cho các bạn là mục tiêu hàng đầu của chúng tôi.Team Edu Links cam kết sẽ đem đến cho học viên sự chăm sóc tận tình nhất,để học viên yên tâm từ bước tư vấn cho đến khi đạt được mục tiêu học tập của mình